Thứ Tư, 19 tháng 5, 2010

TỰ HỎI

Ta dắt ta đi về với ta
Cố gắng mỗi ngày cười như đời đẹp lắm
Cứ thấy dòng sông chảy về xa thẳm
Lại biết dòng trong, dòng đục phải qua
Cứ thấy núi xa nối với chân trời
Lại thấy mình như con kiến nhỏ nhoi
Ngàn ngày trăn trở, gắng vượt qua mình
Chưa làm được là bao
Thấy chiều tà đã tới
Vội vội vàng vàng
Tối tối
Vẽ bức tranh đời
Có xong không?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét