Viên Nhật
Không có gì là mãi mãi
Thứ Bảy, 12 tháng 6, 2010
Chẳng còn tôi giữa chợ đời
Đôi vai mỏi
Bạc màu mắt nâu
Bây giờ tôi sợ tìm tôi
Thì thôi trúc mỏng, nghiêng chiều gió lay
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bài đăng Mới hơn
Bài đăng Cũ hơn
Trang chủ
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét