Thứ Bảy, 12 tháng 6, 2010

QUÊN

Giăng mắc một trời mưa mênh mông
Phố buồn ngập ướt mềm tận lòng
Dường như ta đã quên khép cửa
Để trái tim ngờ nghệch ướt như mưa!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét