Chủ Nhật, 28 tháng 2, 2010

no title

Nhiều khi tôi nghĩ mình không có duyên với văn chương. Yêu thích là một chuyện, làm được lại là một chuyện khác. Bởi vì tôi vẫn không thể dành thời gian, đủ sức khỏe để sáng suốt và yên ổn lang thang trong thế giới ảo của mình dựng nên. Những khi làm việc, thỉnh thoảng tôi lại nhớ những nhân vật của mình và chỉ có thể lang thang chút với họ rồi phải tập trung làm việc.

Dạo này phải báo thức mới dậy chạy bộ nổi. Lười, muốn thêm thời gian ngủ, bỏ tập một năm thôi mà béo lên thấy ớn. Nhưng mà hai tháng nữa họp mặt bạn bè cũ, không "làm khó" mình thì không thể nào giảm cân được. Vừa muốn giữ sức khỏe để làm việc, vừa muốn thon thả, hiiii, chỉ có mỗi một phương pháp là trở lại việc chạy bộ mỗi sáng. Hôm nay thì OK rồi, không lảo đảo như đi trên mây vào lúc 10 giờ sáng nữa, cơ bản là đã cân bằng với thời gian biểu mới.

Hôm qua chọn được cái kính mát rất ưng ý, trông rất hài hước. Chỉ cần đeo cái kính lên mặt và trông vào gương là tôi phì cười. Kính đổi màu, gọng kính tròn, to, đeo lên, nhìn ngốc không thể tưởng. Chẳng cần kiếm đâu xa, chỉ cần nhìn mình đeo kính là đủ cười to, cười nhỏ suốt cả ngày.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét